Ăn cơm xong, Tống Châu ôm Lục Áo một hồi mới quay về làm việc, Lục Áo thì tiếp tục lái thuyền về trấn.
Con đường mà cậu chọn tương đối hẻo lánh, khi về vừa khéo ghé ngang qua đảo Hoa Nhài.
Cậu quyết định lái thuyền đến đảo một vòng, cậu muốn xem thử tiến độ của tiểu Đỗ bọn họ đến đâu rồi.
Cách đảo Hoa Nhài tầm mười mấy hải lí, Lục Áo đã trông thấy 2-3 con thuyền lớn tụ lại với nhau, trên biển có mấy chục người đang bận rộn.
Cảnh này trên biển cũng xem là náo nhiệt.
Nhân viên canh gác trên thuyền nhìn thấy Lục Áo, từ xa xa ra hiệu mời cậu rời khỏi.
Lục Áo dừng thuyền, chạy lên boong tàu hỏi: "Xin hỏi có phải là thuyền của cảnh sát biển thành phố Kiềm Vĩnh không?"
"Gần giống vậy." Nhân viên canh gác nhận ra là cậu liền thả lỏng một chút, từ xa hô to: "Lục Áo, là cậu sao? Sao cậu lại đến đây?"
"Tôi lái thuyền về ghé ngang." Lục Áo tắt động cơ nhìn những thợ lặn đang nổi lên rồi lặn xuống, cậu hoài nghi, "Không lẽ mọi người tìm thấy văn vật thật à?"
"Đúng vậy." Nhân viên canh gác khó hiểu, "Địa điểm không phải là cậu cho bọn tôi sao?"
Địa điểm đúng là cậu cho thật, nhưng khi đó cậu thật sự không ngờ rằng chỗ này có thể tìm thấy đồ.
Cậu hỏi: "Tình huống bây giờ thế nào rồi? Tìm thấy con thuyền bị đắm chưa?"
"Không biết nữa."
Bọn họ bên này đang trò chuyện thì trong thuyền có người đi ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-thanh-long-vuong-toi-dua-vao-hai-san-lam-giau/2875477/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.