Lục Áo và Tống Châu quen biết lâu như vậy, đây là lần đầu anh mời cậu đi chơi.
Đương nhiên những lần đi ăn chung kia không được tính.
Lục Áo ngẩn ra.
Tống Châu thấy cậu không nói gì, dịu giọng giải thích: " Không phải cậu luôn có hứng thú với sinh hoạt của tôi sao? Chúng tôi vừa tiếp nhận một vụ án, trong khoảng thời gian này cần đi công tác, đúng lúc cậu lại không có việc gì để làm, có thể cùng đi chơi."
Lục Áo đang đưa lưng về phía anh để dọn chén đũa, trái tim cậu đập mạnh và nhanh.
Giờ khắc này đây, không hiểu sao cậu lại cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, lời nói đồng ý suýt nữa là buột miệng nói ra.
Vì để thể hiện sự rụt rè, cậu miễn cưỡng đè nén xuống, hỏi: " Là vụ án gì?"
"Thông tin không rõ ràng, nghe qua có chút giống sự kiện thần quái mà nhân loại các cậu thường nói, có thể là ác niệm còn sót lại của nhân loại."
"À." Lục Áo chậm rì rì nói, "Nghe có vẻ vui đấy, tôi muốn đi. Đại khái chừng nào vậy?"
"Vẫn chưa quyết định được, có lẽ là ngày mai." Tống Châu nói, "Nếu cậu cùng đi, chúng ta sẽ ở ngoài đó 1-2 đêm, buổi tối không về."
Lục Áo nghe đến đây, trong lòng lộp bộp, quay phắt lại nhìn anh.
Cậu bỗng nhiên nghĩ đến, "Bình thường khi anh qua đây trong lúc xử lý vụ án đều là tranh thủ thời gian chạy tới sao? Tới đây ăn cơm tối vớ tôi xong, sau đó lại về tăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-thanh-long-vuong-toi-dua-vao-hai-san-lam-giau/2875429/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.