Khi Lục Áo kéo hành lý, xách theo 12 con ốc kèn và thức ăn vừa mua về nhà đã gần buổi trưa.
Ở trên thuyền nhiều ngày như vậy, cậu mệt muốn chết, chỉ ăn qua loa 1 nồi mỳ, lại gửi tin nhắn cho Tống Châu, mời anh tối nay tới ăn cơm, sau đó về phòng ngủ 1 giấc.
Hôm nay cậu thật sự quá mệt mỏi, ngủ 1 giấc tỉnh lại mặt trời đã ngã về tây.
Từ cửa sổ nhìn ra ngoài, ánh nắng sáng trưng đã đổi thành màu vàng kim nhu hòa.
Lục Áo lại nhìn thời gian, 5h37 chiều.
Cậu vừa ngáp vừa đứng lên, kéo theo dép lê đi ra, vừa định xem thử đàn ngỗng và ruộng rau.
Ai ngờ vừa đi ra, cậu liền trông thấy một bóng người ngồi trong sân.
Bóng người thon dài đẹp đẽ, là Tống Châu.
"Dậy rồi à?" Tống Châu đang nhàn nhã xem sách đột nhiên giương mắt lên nhìn cậu, "Ngủ ngon không?"
Lục Áo nhìn chằm chằm Tống Châu hồi lâu, nỗ lực phân biệt đây là hiện thực hay trong mơ, qua vài giây, cậu mới xác định hiện tại phải nên ở trong hiện thực, "Cũng được."
Cậu trả lời xong, ngại câu trả lời quá đơn giản, lại bổ sung thêm 1 câu, "Ngủ rất đủ giấc. Tôi đi biển bắt được vài con ốc kèn, tối nay chúng ta ăn ốc kèn đi. Tôi đi xem ngỗng và ruộng rau trước đã, về rồi mới làm cơm."
Tống Châu thả quyển sách xuống, "Tôi vừa đi xem rồi, ngỗng và ruộng rau đều ổn, không có chỗ nào cần phải đặc biệt đi xử lý."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-thanh-long-vuong-toi-dua-vao-hai-san-lam-giau/2875390/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.