"Không mắng nàng? Không mắng nàng nàng sẽ không biết trời cao đất rộng, không biết cái gì là nguy hiểm! Mang theo muội muội đi tới chỗ nguy hiểm như bên hồ như vậy, làm hại muội muội bị bệnh thành như thế, ta không phạt nàng đi quỳ đã không tồi rồi." Nhị thái thái nói tới chuyện này lại tức, trời đông giá rét đi tới bên hồ, ai không biết vạn nhất trượt chân một cái sẽ có nguy hiểm thế nào, A Lan chỉ là vì khoe khoang mấy con cá chép lại cố dọn bờ hồ dẫn người tới, rõ ràng Yến Ninh nhát gan, sẽ không đi qua, hết lần này tới lần khác nàng ấy lại không để ý sự sợ hãi của Yến Ninh mà lôi kéo nàng tới bên hồ.
Đã đi tới bên hồ, thì nên coi chừng muội muội, thế nhưng A Lan vậy mà để cho một nha đầu lòng dạ hiểm độc như Khương Hoàn đứng ngay bên người Yến Ninh.
Đây là kiểu tỷ tỷ gì thế?
Nhị thái thái không mắng A Lan thì cảm thấy trong lòng cực kì nổi nóng.
"Nhị cữu mẫu. . . Là bởi vì việc này mà mắng biểu tỷ A Lan sao?"
Yến Ninh nghe được.
Nàng kinh ngạc nhìn sắc mặt Nhị cữu mẫu càng thêm băng lãnh.
Thời điểm ở kiếp trước, nàng e ngại Nhị cữu mẫu, bởi vậy không nói chuyện này với Nhị Cữu Mẫu, thậm chí không dám đến gần, bởi vậy không biết, hóa ra Nhị cữu mẫu không trách nàng liên lụy A Lan.
Mà Nhị cữu mẫu còn trách cứ A Lan liên lụy nàng.
"Nhị cữu mẫu, không liên quan tới biểu tỷ A Lan, ngài chớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-thanh-bao-boi-sung-ai-trong-long-ban-tay-hoang-thuc/515234/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.