Yến Ninh cảm thấy nước mắt của mình phải chảy ra hết.
Nàng không nghĩ tới, đại biểu tỷ vậy mà cứ đơn giản như vậy mà tin tưởng nàng.
"Đại biểu tỷ. . ." Nàng lại bắt đầu khóc, khóc đến nấc lên, ôm lấy tay A Dung nghẹn ngào nói, "Đại tỷ phu, đại tỷ phu đối xử với tỷ rất tốt. Huynh ấy chỉ có một thê tử là tỷ, huynh ấy và tỷ cùng nhau chết đi."
Nàng khóc nói đến đây, A Dung lại chỉ cảm thấy không hiểu sao mà lòng chua xót. Nàng cũng không xem nhẹ việc Yến Ninh tận lực lướt qua chuyện mình hỏi nàng gả cho ai, lại nghĩ tới ánh mắt thương tâm và nỗi thống khổ lúc Yến Ninh tỉnh lại nhìn về phía mình, A Dung còn cái gì không rõ. Nàng chậm rãi ôm tiểu cô nương mềm mềm ở trong ngực của mình, thấp giọng nói, "Muội đừng sợ. Về sau có biểu tỷ ở đây."
Ai cũng không thể bắt nạt muội muội của nàng.
Kiếp trước kiếp này, nàng đều nói với Yến Ninh câu này.
Yến Ninh chỉ cảm thấy trong lòng phảng phất như bị đâm trúng thật sâu, ôm A Dung lớn tiếng khóc lên.
"Đại biểu tỷ, muội, muội cảm thấy khó chịu."
"Không có việc gì, có tỷ ở đây mà." A Dung vỗ bả vai Yến Ninh thấp giọng nói, " A Ninh, muội nói đây là kiếp trước kiếp này, tỷ tin muội. Chẳng qua muội cũng phải đáp ứng tỷ, không nen tùy ý nói với người ngoài những chuyện này."
Những lời kinh thế hãi tục này của Yến Ninh, sẽ khiến người ta cảm thấy nàng là một người điên, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-thanh-bao-boi-sung-ai-trong-long-ban-tay-hoang-thuc/515224/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.