3. 
Thật ra thì ta và Thịnh Dương chưa từng gặp mặt chính thức lần nào. 
Mẫu hậu vì muốn ta đi gặp hắn, còn đặc biệt đi tìm Ninh vương phi giúp ta tổ chức một buổi yến tiệc. 
Ngày hôm ấy, tất cả các vị tiểu thư, công tử nhà quyền quý đều được mời vào cung dự tiệc. 
Ta ngồi ở vị trí cao nhất, nhướn mày nhìn sang phía Thẩm Dục. 
Hắn không chút ngại ngần, cặp mắt cứ vậy mà nhìn trực diện vào ta. 
Đúng là xui xẻo mà, trong lòng ta âm thầm mắng hắn, ta quay đầu, dời tầm mắt đi nơi khác. 
Nhưng tất cả cử chỉ hành động của ta đều lọt vào đôi mắt khác. 
Thịnh Dương hướng về phía ta, mở miệng ra hiệu để lộ ra hàm răng trắng muốt 
" Điện hạ " 
Kinh thành lúc bấy giờ yếu thích kiểu phong lưu ngang ngạnh, con nhà thế gia ai ai trong tay cũng cầm 1 chiếc quạt, khoác lên mình bộ y phục có tay áo rộng,khi có gió thổi qua, y phục liền tung bay phất phới khiến người ta có cảm giác sắp vũ hoá thành tiên. 
Ngay cả đến Thẩm Dục cũng không ngoại lệ. 
Chỉ có Thịnh Dương thân mặc y phục màu đen,tay áo bó sát, dáng vẻ uy nghiêm ngồi một bên, những người ngồi cạnh khí chất đều kém xa. 
Cũng vì dung mạo quá khoa trương, mang theo phong thái hiên ngang nên có mấy vị tiểu thư dùng quạt tròn che nửa khuôn mặt thỉnh thoảng lại liếc nhìn tướng quân, khuôn mặt cũng ửng hồng vì ngượng ngùng. 
Ta không hiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-thay-doi-pho-ma/3324386/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.