Sổ sách được Quần Thanh giấu trong người, theo thói quen của nàng, lẽ ra phải lập tức tìm cơ hội rút lui.
Trước mắt đèn đuốc lay động, nhưng nàng lại xoay người, đi ngược dòng người quay trở lại.
Mạnh gia ra tay với Lục Hoa Đình không phải lần đầu, nếu hắn c.h.ế.t ở đây, những việc phía sau sẽ càng phiền phức, phải xem hắn còn sống hay không.
Nhưng vừa lên đến tầng đó, nàng đã liếc thấy ám vệ của Yến vương phủ âm thầm canh giữ lối ra, rõ ràng là ôm cây đợi thỏ, đề phòng nàng trốn thoát.
Quần Thanh thấy mình có chút ngốc, xoay người định trà trộn lại vào đám đông để rời đi, thì một hoa nương đã chặn trước mặt nàng.
Vẻ nhút nhát yếu đuối trên mặt Văn nương hoàn toàn biến mất, nàng ta hành lễ với Quần Thanh:
“Thuộc hạ Văn Tố, ra mắt Thanh cô nương, cô nương muốn tìm trường sử sao? Xin theo ta.”
Văn nương, hay Văn Tố, chính là nội ứng của Lục Hoa Đình trong T.ử Dạ Lâu, Quần Thanh đã đoán ra từ lâu.
Văn Tố có trí nhớ cực tốt, khi Quần Thanh khống chế Thôi Trữ, chính nhờ Văn Tố phân biệt được ấn tín, nhắc nhở nàng, nàng mới không bị sổ giả lừa gạt.
Lúc này không thể thoát thân ngay, cuốn sổ thật vừa lấy được cũng cần Văn Tố xác nhận lại, Quần Thanh liền theo nàng ta.
Lục Hoa Đình đứng trước cửa phòng cùng mấy ám vệ, đã thoát khỏi vòng vây, thấy Quần Thanh chủ động quay lại, hắn hơi sững người, ánh mắt dõi theo nàng lên cầu thang.
Quần Thanh đi đến trước mặt hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/5061738/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.