Trong lò, ấm nước sôi sùng sục.
Tiểu Tùng nhìn thấy Quần Thanh bước vào liền ngẩng đầu lên, Phương Tiết nhắc: “Ngươi nhìn đi đâu đấy? Xem nước đi.”
Phương Tiết khoác áo ngoài, môi mím lại, cẩn thận đổ thuốc đã lượt vào trong nước, không để ý tới Quần Thanh. Dù vậy, tiếng đóng nắp ấm lách cách của y đã để lộ ra tâm tình của mình.
Ở gần cửa sổ trong phòng khách có một bộ trường kỷ thấp (*). Quần Thanh ngồi xuống, mặt ngẩng lên nhìn Phương Tiết.
Hai năm trước, sau khi được cứu khỏi chùa, Lý lang trung đã tận tình sắc thuốc thang cho nàng uống. Khi Quần Thanh tỉnh dậy, nàng cũng thấy một cảnh tượng tương tự vậy:
Sương trắng cuộn tròn trên xà nhà. Phương Tiết quỳ trên trường kỷ phân loại thuốc. Khuôn mặt y lạnh ngắt như được làm từ băng tuyết. "Sư phụ, đừng bận tâm đến nàng ta nữa. Đã còn không muốn sống, còn cố cứu để làm gì?"
Nhưng sau khi Lý thái y rời đi, Phương Tiết lại quay lại đút thuốc cho nàng. Nàng cố tình nôn lên áo choàng của y, nghĩ muốn tự sinh tự diệt. Sắc mặt Phương Tiết tái nhợt vì tức giận, nhưng sau một lúc, y lại cầm thìa tiếp tục đút cho nàng.
Sau này, khi biết Bảo An công chúa vẫn còn sống, Quần Thanh liền muốn chạy trốn, quay lại g.i.ế.c c.h.ế.t kẻ thù. Tuy nhiên, vết thương do thanh kiếm đ.â.m vào n.g.ự.c quá nặng, nàng phải nằm liệt giường suốt nửa tháng. Cuối cùng cũng cử động được, khi chạy ra ngoài với mái tóc xõa tung, nàng nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài nội điện:
Hoàng đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639741/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.