Lục Hoa Đình run rẩy, không rõ vì đau đớn hoặc kinh ngạc, mọi động tác đều đình chỉ.
“Trường Sử muốn nói, quay về thẩm vấn Ngọc Nô như thế nào mới có thể lấy được tin tức đó? Nàng ta cũng chỉ biết được chừng đó thôi, không tin ngài có thể về thử xem.” Quần Thanh nói rồi giũ một tờ giấy ra từ một viên thuốc sáp.
Cửu nguyệt phù dung hoa, thập bát giá tứ gia* (Hoa dâm bụt ngày tháng chín, mười tám tuổi gả vào bốn nhà)
Lục Hoa Đình nhìn thấy một bài đồng d.a.o khó hiểu trên đó.
"Chắc phải mất một thời gian mới giải được. Ta đoán Trường Sử vừa khỏi bệnh nặng đã phải đi thẩm vấn, hẳn là thời gian rất gấp rút phải không?" Quẩn Thanh nói với vẻ thông cảm. "Ta biết cách giải nó."
"Quan hệ của ngươi với Xuân Nương là gì?" Lục Hoa Đình hỏi sau một hồi im lặng.
"Ta không biết nàng ta," Quần Thanh nói dối. "Nhưng ta biết Ngọc Nô. Nàng ta từng là con gái của một vị quan. Hồi nhỏ nàng ta vào cung cùng cha. Nàng ta thương hại ta nên đã giúp ta xách nước. Hôm nay gặp nhau, nàng ta đã cho ta biết thông tin này và nhờ ta đền bù oan ức cho tỷ tỷ mình là Xuân Nương. Nếu vụ án được giải quyết sớm hơn, nàng ta có thể được tự do sớm hơn, phải không? Coi như là báo đáp ân tình. Đây là một bài đồng d.a.o của triều Sở. Ta đã nghe các cung nữ ở Diệp Đình ngâm nga từ nhỏ, nên cũng thử xem sao."
Lời giải thích này nghe có vẻ chân thành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639734/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.