“Cái tên Lý Phan này!”
Minh Đế giận dữ đến run rẩy toàn thân: “Lúc xuất chinh thì nói gì chứ? Man di tiểu tốt, ba tháng tất bình, còn lôi cả đại ca hắn ra bảo đảm, kết quả thì sao?”
“Thắng vài trận đã tưởng mình chắc thắng, dám điều vệ binh đi chỗ khác, lại cho kỹ nữ giả làm binh lính vào trại, cùng hắn đêm đêm chè chén vui chơi. Bọn Tây Phiên thừa cơ đột nhập, bắt đi con tin, g.i.ế.c mười mấy cận vệ, làm mất thành Triều Sơn, đến lúc đó hắn mới tỉnh rượu!”
“Thánh thượng xin bớt giận, sức khỏe là quan trọng.” Trịnh Phúc dè dặt khuyên nhủ: “Nhị lang tuy khinh địch, nhưng mấy cửa ải mới chiếm vẫn còn trong tay, chỉ cần giữ vững…”
Trịnh Phúc là người hầu của thái tử và Lý Phan, từng hầu hạ cố hoàng hậu, mẫu thân ruột của họ. Sự thiên vị của ông ta dành cho Lý Phan hiển nhiên không phải điều Minh Đế muốn nghe. Ông đỡ trán, lồng n.g.ự.c phập phồng: “Ngươi lui ra, gọi Lữ tần đến hầu hạ!”
Trước khi lui xuống, Trịnh Phúc lặng lẽ đặt mật tấu lên bàn.
Lữ tần bước vào, dáng đi yểu điệu.
Team Hạt Tiêu
Thân hình nàng đẫy đà mà động tác nhanh nhẹn, mở cửa sổ, lấy chậu đồng úp lên lư hương, bỏ vài miếng vỏ quýt vào chậu, rồi làm ướt khăn tay, nhẹ nhàng đặt lên trán Minh Đế.
Sắc mặt ông dần dịu lại.
Lữ tần vốn là nữ tử thương gia, từng bán rượu bên quầy. Khi quân đội của Minh Đế ngang qua, nàng gả cho ông, vì thông minh tháo vát nên rất được sủng ái. Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639708/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.