Dế kêu không ngừng, Quyển Tố vẫn đang đợi trước cửa Quan.
Hắn cũng chẳng hiểu Lục Hoa Đình bảo hắn “trông chừng” là trông ở trong hay ngoài? Không quyết định được, liền đá hòn đá dưới chân, đá trúng cái hố cỏ có ghi chữ “vào”.
Quyển Tố còn chưa kịp đẩy cửa, thì cửa đã “két” một tiếng mở ra. Bên trong là một nam nhân áo trắng cao gầy đang đứng thẳng, mí mắt vẽ son đỏ, mắt xếch lên, trông chẳng khác nào quỷ treo cổ. Quyển Tố thấy gương mặt đen đủi này giữa đêm, nổi da gà khắp người, quay người bỏ chạy.
Ai ngờ người áo trắng đó cũng động đậy, lơ lửng đuổi theo sau lưng hắn.
Quyển Tố quay đầu lại, sợ đến hồn vía bay mất, cắm đầu bỏ chạy, hai người suýt nữa đ.â.m sầm vào một tiểu nội thị...
Chốc lát sau, Tô Hỉ quay lại yến tiệc, ghé tai nói nhỏ: “Điện hạ, đã lục soát trong Quan, quả thật không có cô nương Quần Thanh. Người liên lạc với Lục trường sử là một gia lệnh bên cạnh công chúa Đan Dương.”
Ngón tay Lý Hiển gõ lên bản mật tấu cũ kỹ, chợt dừng lại.
Hắn cố ý để Quần Thanh nghe chuyện mật tấu, là vì trong lòng vẫn còn nghi ngờ nàng, muốn thử nàng. Nếu nàng thực sự là người của Lục Hoa Đình, ắt hẳn sẽ tìm cách báo tin cho hắn ta.
Quần Thanh và Lục Hoa Đình lần lượt rời tiệc, Lý Hiển gần như cười lạnh trong lòng, cười nàng cuối cùng cũng lộ chân tướng, rượu lạnh vào bụng cũng khiến hắn thấy buồn nôn.
Nay chứng thực nàng vô tội, không hiểu sao hắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-ket-hon-voi-ke-thu/4639701/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.