Kiếp trước, ta gả cho Tống Thanh, hắn là thanh mai trúc mã của ta, là mối hôn sự mẫu thân ta đã định cho ta từ thưở bé.
Ta theo sát hắn từ nhỏ, tình cảm vô cùng sâu nặng.
Mẫu thân hắn là tri kỷ của mẫu thân ta.
Hai vị mẫu thân đều hết lòng tác hợp cho ta và Tống Thanh.
Mẫu thân ta bảo ta:
"Gốc gác rõ ràng, nương tin Tống Thanh sẽ trọn đời đối đãi t.ử tế với con."
Mẫu thân hắn bảo ta:
"Đứa trẻ ta nhìn lớn lên từ bé, cũng như con gái ta, nếu Tống Thanh dám phụ bạc con, ta là người đầu tiên sẽ không tha cho nó."
Lời thề của hai người họ, ta đều tin tưởng.
Sau khi kết tóc se duyên, Tống Thanh đối đãi với ta như bậc trượng phu danh giá đối với chính thê, trao ta quyền cai quản gia sự, cho ta thể diện và sự kính trọng của bậc chính thất, yêu thương đích t.ử do ta sinh ra, cùng gia tộc ta đồng lòng tiến thoái.
Không có một điểm nào đáng chê trách.
Mẫu thân ta và mẫu thân hắn đều vô cùng hài lòng.
Chỉ là, với riêng ta, cái cảm giác uất nghẹn và đè nén khó tả đó...
Khiến ta không biết bao lần thầm hối hận, giá như lúc trước nghe theo lời phụ thân.
Kiếp trước, trước ngày thành thân, phụ thân ta vội vàng tìm ta.
Thấy vẻ hân hoan đầy mắt ta, người đành nén lời muốn nói xuống.
Ta nhận ra, kéo tay áo người mà nũng nịu:
"Phụ thân, người có gì cứ nói hết ra đi ạ."
Ta tưởng người sẽ dặn dò ta phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ta-da-huy-hon-uoc-tu-nho/5057035/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.