Mọi người che miệng cười trộm.
Đáy mắt Thẩm Tinh Tuế cũng nhiễm ý cười. Điều này khiến An Nhiễm cảm thấy bực bội.
Nhưng cũng may chuyện này chỉ là một nốt nhạc đệm. Tiếp sau đó, bọn họ gặp nhân viên chương trình: "Suy xét tới chuyện mọi người không thân thuộc nơi này, chúng tôi sẽ gợi ý một số công việc. Mọi người có thể tới chỗ nhân viên đằng trước để lựa chọn việc phù hợp với mình."
Nhà hàng.
Hiệu sách.
Trang trại.
Cửa hàng.
Ngân hàng.
Mọi người dừng chân, ngắm nghía các địa điểm trong thẻ nhiệm vụ. Mỗi việc chắc hẳn sẽ có yêu cầu khác nhau, nhưng thoạt nhìn đúng là rất thú vị.
Đồ Nhã hỏi: "Tôi muốn hỏi một chút. Bọn tôi có thể tự chọn mấy công việc này hay không?"
"Tất nhiên là không rồi." Nhân viên đáp: "Bắt buộc phải bốc thăm. Dù sao cuộc sống đâu phải lúc nào cũng đúng theo lựa chọn của mọi người phải không nào, chúng ta cứ phó mặc cho số phận đi."
"..."
Đúng là nâng cấp trò bốc thăm lên tầm cao mới.
Thẩm Tinh Thần vén tay áo: "May rủi thì may rủi, dù sao anh đây làm cái gì mà chẳng được."
Hắn là người bốc thăm đầu tiên, nhận được nhiệm vụ của cửa hàng. Những người còn lại cũng bắt đầu xếp hàng làm theo. Đợi đến khi ai cũng cầm thẻ trong tay rồi mới cùng nhau xem.
Thẩm Tinh Tuế nhìn thẻ của mình, nhẹ giọng nói: "Tôi đi nhà hàng."
Mọi người nhìn thoáng qua, đoán xem ai cũng đi nhà hàng.
Phó Kim Tiêu cách đó không xa chậm rãi giơ thẻ của mình lên cao, ung dung:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-phao-hoi-thieu-gia-gia-so-ngay-nguoi/284909/chuong-52-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.