Giản Tinh Tuế cảm thấy hình như có ánh mắt đang dõi theo cậu ở đằng sau. Nhưng khi quay đầu lại, cậu chỉ thấy Phó ảnh đế đang trò chuyện với Thẩm Tinh Thần. Hai người bọn họ nói đủ thứ trên trời dưới bể, dường như không để ý tới cậu.
Hay là do ảo giác nhỉ...
Cậu lắc lắc đầu, lại không kìm lòng mà lén nhìn vài lần, chẳng hay rằng Phó ảnh đế có ăn kẹo dưỡng họng không. Dù sao cổ họng của anh vốn không thoải mái, viên kẹo kia có thể hòa hoãn phần nào khó chịu.
Đồ Nhã chú ý tới ánh mắt của cậu, nhẹ giọng nói: "Tuế Tuế, cậu có muốn qua chào hỏi thầy Phó một câu không?"
Giản Tinh Tuế vội vàng thu hồi tầm mắt, cuống quít lắc đầu: "Không, không cần. Em chỉ nhìn một chút thôi."
Phản ứng quá khích của cậu dọa tới Đồ Nhã.
Rất nhanh sau đó, nữ đạo sư tóc vàng cười cười, cô nói: "Cậu không phải khẩn trương. Tôi không có ý nào khác, chỉ muốn nói với cậu rằng anh Phó không có gì đáng sợ hết. Tuy rằng người này trong lúc giám sát các cậu luyện tập sẽ vô cùng nghiêm khắc, nhưng bình thường rất quan tâm tới mọi người. Nếu muốn thì cậu có thể đi qua chào hỏi, không cần phải sợ."
Giản Tinh Tuế định trả lời thì An Nhiễm bên cạnh nói: "Em thấy anh Phó rất tốt nhé. Mọi người nói rằng anh ấy vô cùng nghiêm khắc, nhưng thực ra lại không hề giống vậy. Em có thể cảm nhận được sự ôn nhu của anh Phó đấy."
Thanh âm của hắn không phải là nhỏ. Khác với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-phao-hoi-thieu-gia-gia-so-ngay-nguoi/284878/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.