Phó Kim Tiêu ngồi ở chính giữa, anh không trả lời ngay lập tức mà cầm lấy tư liệu về Giản Tinh Tuế.
Lưu Sảng ở cạnh nói: "Chúng ta tóm tắt lại một chút. Đầu tiên là mục đích của đứa nhỏ này, cậu ta tới đây không phải vì biểu diễn, mà là vì tiền."
Thầy Lý cũng đồng ý: "Hơn nữa, thực lực ca hát của cậu ấy cũng không đặc biệt, chỉ có cách biểu đạt cảm xúc khá tốt, đáng chú ý. Nhưng anh cũng phải xem thí sinh trước bị chấm cấp F, thực lực của cậu ta không tệ, mà lý do bị cấp F còn không phải là không có vũ đạo sao."
Lưu Sảng gật đầu: "Tôi thấy không thể cho B được. Cậu ta cũng không nhảy, chắc cũng chỉ F thôi."
Đồ Nhã nhíu mày, cô nói: "Tôi thấy không thể tập trung vào nhược điểm của thí sinh như vậy được."
Mọi người lại không thể thống nhất ý kiến.
Đây cũng là một trường hợp hiếm lạ từ lúc [Tinh Quang] phát sóng tới nay, khi mà nhóm đạo sư lại xuất hiện ý kiến bất đồng nhiều như vậy.
Mọi người lại đem chú ý dừng ở Phó Kim Tiêu.
Đồ Nhã tò mò: "Thầy Phó cảm thấy như nào?"
Phó Kim Tiêu buông tư liệu trong tay. Anh là người không thích nói chuyện trong nhóm này, nhưng khi anh mở miệng, tất cả mọi người sẽ dừng lại lắng nghe. Chỉ thấy anh hơi nhướn mày, chậm rì rì nói: "Nếu nói mục đích của cậu ta không thuần, vậy những người khác thì sao?"
Lưu Sảng nói:"Những người khác đều là tình yêu nhiệt huyết với sân khấu, vì có thể ra mắt..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-phao-hoi-thieu-gia-gia-so-ngay-nguoi/284868/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.