Hiện trường lúc này có thể miêu tả là "Quê là quê là quê, chúng mình quê nhiều".
Chu Tầm cảm thấy không dám tin mà nhìn Giản Tinh Tuế, sau đó, gã lại nhìn An Nhiễm. Kỳ thật, gã vô cớ bị đạp chân cũng rất tức giận, đặc biệt lại bị mất mặt trước người thương thì càng khó chịu, nhưng nếu bảo gã đánh Thẩm Tinh Thần... Gã không có gan hùm mật gấu để đánh.
Nói trắng ra, họ Chu của gã chỉ là nhà giàu mới nổi so với bối cảnh nhà Thẩm, gã không muốn mới ngày đầu tiên đã gây thù với kẻ địch đáng sợ như vậy.
Đá người ta xong, Thẩm Tinh Thần lấy ra một tấm thẻ cá nhân: "Tôi vừa thấy một tấm thẻ ở bên bồn rửa tay, ai vứt đây?"
Mắt An Nhiễm sáng lên, duỗi bàn tay trắng nõn xinh đẹp, ra vẻ nhu nhược đáng thương mà nhìn Thẩm Tinh Thần: "Là mình để quên."
Nếu không diễn ra những việc phía trước, đây sẽ là một cuộc gặp gỡ tình cờ giữa cậu bé xinh đẹp với đại ca đẹp trai ngầu lòi. Nhưng lại có những sự việc đã diễn ra khiến khung cảnh thay đổi hoàn toàn.
Thẩm Tinh Thần "Chậc" một tiếng, đưa thẻ cho An Nhiễm: "Là thẻ của cậu à?"
An Nhiễm nhận xong nhẹ giọng gật đầu.
"Vậy sao không vào bên trong bồn rửa tay mà tìm, đứng ngoài nghĩ nghĩ thì có ra cái gì đâu?" Thẩm Tinh Thần không hiểu: "Đứng đây nói người khác, còn định cướp thẻ của tôi nữa chứ."
Khí thế của Thẩm Tinh Thần rất mạnh, nói đến mức An Nhiễm cảm thấy hổ thẹn mà đỏ hốc mắt: "Mình..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-phao-hoi-thieu-gia-gia-so-ngay-nguoi/284864/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.