Dương Vũ Phi đi theo Chu Duyệt Nhiên đến thẳng đại lao, nhìn thấy Dương Đạo Lăng bị tra tấn đến thoi thóp.
Chu Duyệt Nhiên thấy hắn ta sống không tốt, trong lòng thoáng qua một tia khoái ý, miệng lưỡi vẫn không tha cho hắn: "Hầu gia sao mới đi lâm triều một chuyến mà đã tự đưa mình vào đại lao rồi? Cả kinh thành đều đồn ầm lên, Vĩnh Ninh hầu thấy sắc nổi lòng tham với thiên kim tiểu thư phủ Minh Diệu hầu, muốn ức h.i.ế.p người ta không được, thẹn quá hoá giận, trực tiếp dùng d.a.o tẩm kịch độc g.i.ế.c người ta."
"Dương Đạo Lăng, sao mới nạp Đồng di nương vào đã chán rồi, lại muốn ra tay với tiểu cô nương trẻ đẹp hơn? Chàng không có đàn bà thì sẽ c.h.ế.t phải không?"
Dương Đạo Lăng bị thê tử chế nhạo, trong lòng vừa tức vừa hận, nhưng hiện tại hắn ta không còn sức lực để cãi nhau với thê tử nữa, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
"Phu nhân, nàng hãy nghĩ cách vận dụng thế lực của phủ Vinh Quốc Công, cứu ta ra ngoài. Sao ta có thể làm ra chuyện vô sỉ như vậy được, thấy sắc nổi lòng tham không được, thẹn quá hoá giận đ.â.m c.h.ế.t thiên kim tiểu thư phủ Minh Diệu hầu, sao có thể chứ?"
"Ta bị người ta hãm hại, Sở Đằng Trưng hắn đã sớm giăng bẫy để ta nhảy vào, không biết vì sao Hoàng thượng lại tin lời hắn. Ta quá oan uổng."
Dương Vũ Phi mắt đỏ hoe, nhìn Dương Đạo Lăng với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-nang-la-sung-phi-cua-the-tu/3731777/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.