Rất lâu sau, Dương Vũ Phi sắc mặt ửng hồng thở hổn hển, không dám nhìn vào ánh mắt nóng bỏng như muốn thiêu đốt của Diêu Minh Cẩn.
Diêu Minh Cẩn khàn giọng nói: "Phi nhi, nàng thật đẹp, ta đều luyến tiếc chớp mắt, hận không thể lập tức cưới nàng về nhà."
Cha chàng rốt cuộc khi nào mới định ngày cưới đây, chàng không muốn chờ đợi thêm nữa, cô nương xinh đẹp như vậy, không cưới về nhà chàng không yên tâm.
Vạn nhất bị người ta cướp đi thì làm sao?
"Đúng rồi, sao chàng lại đến hầu phủ?" Dương Vũ Phi vẫn còn rất nhiều nghi vấn về chuyện tối nay, vừa nghịch ngón tay Diêu Minh Cẩn, vừa hỏi.
"Lúc nha hoàn của nàng đi báo quan, ta vừa lúc đang ở Đại Lý Tự tra xét hồ sơ, nghe nói nhạc mẫu bị cuốn vào vụ án hạ độc, ta liền đến đây."
Trong mắt Diêu Minh Cẩn lóe lên vẻ u ám: "Biểu cô của nàng, ta đã ra tay đánh, ả ta ít nhất phải tĩnh dưỡng nửa tháng đến một tháng mới có thể hồi phục. Phi nhi, nàng hài lòng không?"
"A Cẩn, đa tạ chàng đã giải quyết phiền phức cho nương ta. Nếu không, thật sự lục soát được độc dược từ phòng nương ta, nương ta sẽ bị động."
Dương Vũ Phi dựa vào lòng Diêu Minh Cẩn, hai tay ôm lấy eo thon chắc của chàng, ngẩng khuôn mặt vẫn còn ửng hồng lên, chân thành cảm ơn.
Nghe được hai chữ "A Cẩn", nam nhân tâm thần rung động, hoàn toàn lâng lâng.
"Ta thích nàng gọi ta là A Cẩn, Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-nang-la-sung-phi-cua-the-tu/3726251/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.