Chu Duyệt Nhiên cứ thế vung tay, mãi đến khi hai bàn tay nóng rát mới chịu ngừng lại.
"Ngươi, tiện nhân không biết xấu hổ! Ở hầu phủ ăn không ở không bao nhiêu năm, ăn mặc tiêu xài chẳng khác gì nữ chủ nhân, vậy mà giờ còn dám đổ oan cho ta. Ta phải cho ngươi nếm thử mùi vị đau khổ."
Nàng khinh thường dùng thủ đoạn âm mưu, đối phó với loại tiện nhân này, chính là phải đánh cho nhừ tử, đánh cho thân bại danh liệt mới hả dạ.
Đổng Uyển Uyển miệng đầy máu, hai má nóng rát, lúc này mới thực sự khóc lóc, ánh mắt cầu cứu hướng về phía lão phu nhân và Dương Đạo Lăng.
"Tiểu cô, biểu ca, cứu con với. Phu nhân nàng ta phát điên rồi, con thật sự sẽ bị nàng ta đánh c.h.ế.t mất."
Chu Duyệt Nhiên ghê tởm lấy khăn tay lau tay, giọng nói cao ngạo vang lên, "Đánh c.h.ế.t ngươi? Ta còn ngại bẩn tay."
Dương Đạo Lăng bị thủ đoạn sấm sét của nàng chấn nhiếp, một hồi lâu mới nói: "Có chuyện gì không thể từ từ nói sao? Nhất thiết phải đánh người ta sống dở c.h.ế.t dở mới thấy vui sao?"
"Chu Duyệt Nhiên, sao nàng lại nhẫn tâm như vậy, nàng thật khiến ta thất vọng."
Nữ nhân này nổi điên lên thật đáng sợ.
Chu Duyệt Nhiên nhìn trượng phu với ánh mắt châm chọc: "Thiếp vừa rồi đã nói chuyện tử tế, chẳng lẽ các người không nghe lọt tai sao? Thẩm Ngọc Oanh trúng độc, chính là do thiếp hạ độc?"
"Cả nhà các người ức h.i.ế.p một mình thiếp, đổ hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-nang-la-sung-phi-cua-the-tu/3726248/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.