Đến lúc chia tay, mặt cả hai đều đỏ ửng, mắt long lanh ngấn nước, ngại ngùng chẳng dám nhìn đối phương. Diêu Minh Cẩn tim đập như sấm, cố gắng trấn tĩnh lại, rồi mới mặt dày lên tiếng: "Phi nhi, nàng cũng yêu mến ta, phải không?"
"Chứ chàng nghĩ thiếp đồng ý gả cho chàng vì lẽ gì?" Dương Vũ Phi đợi đến khi hơi nóng trên mặt tan bớt mới đáp.
Diêu Minh Cẩn đắc ý như một chú gà trống kiêu hãnh, ưỡn n.g.ự.c ngẩng cao đầu.
"Ta biết ngay mà, nàng sao có thể kém mắt đến mức yêu tên Thái tử 'miệng nam mô bụng bồ d.a.o găm' kia chứ!"
"Ta cũng thích nàng. Giờ phút này, ta cảm thấy mình là người đàn ông hạnh phúc nhất."
Vui sướng trào dâng trong lồng ngực, hắn bèn ôm ngang Dương Vũ Phi lên, xoay vòng vòng không ngừng.
"Phu nhân, sao nàng lại xinh đẹp đến thế? Giống như tiên nữ bước ra từ tranh vậy. Ta thật sự rất thích nàng!"
Dương Vũ Phi bị xoay đến choáng váng: "Mau thả thiếp xuống! Thiếp khó chịu lắm!"
Diêu Minh Cẩn vội vàng đặt nàng xuống: "Nàng làm sao vậy?"
"Thiếp không thể xoay vòng, dễ bị chóng mặt. À phải rồi, chàng dùng bữa chưa?" Dương Vũ Phi cố nén cơn buồn nôn đang cuộn trào trong dạ dày, hỏi hắn.
Diêu Minh Cẩn ra vẻ đáng thương nhìn nàng: "Vẫn chưa. Ta cứ mãi nghĩ đến chuyện xuống sính lễ, hồi hộp đến mức ngủ không ngon, ăn không nổi."
Nếu Hàn Phong có mặt ở đây, chắc chắn sẽ trợn mắt lên trời.
Thế tử không chỉ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-nang-la-sung-phi-cua-the-tu/3726244/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.