Sau khi tiếp chỉ, Dương Vũ Phi cung kính đưa thêm bạc cho Lý công công rồi tiễn ông ta ra khỏi phủ. Nàng vẫn còn cảm thấy choáng váng, như đang lạc trong giấc mộng.
"Vũ Phi, đây là sao vậy con?" Dương Đạo Lăng trầm giọng hỏi, nét mặt không hiện rõ vui buồn.
Thẩm Ngọc Oanh đứng bên cạnh, ẻo lả lên tiếng: "Cậu à, hôm nay tỷ tỷ ở công chúa phủ không may rơi xuống nước, là Thế tử Trấn Nam Vương đích thân bế tỷ ấy lên, lúc đó y phục xộc xệch..."
"Muội muội mắt nào thấy ta y phục xộc xệch? Ta nhớ rõ ràng là bị người ta đẩy từ phía sau mới ngã xuống nước. Lúc đó, người đứng sau ta chỉ có mình muội muội thôi!" Dương Vũ Phi trừng mắt nhìn Thẩm Ngọc Oanh, trước mặt mọi người, nàng không muốn giả vờ thêm nữa.
Chu Nguyệt Nhiên nghe con gái bị Thẩm Ngọc Oanh đẩy xuống nước, lập tức xông tới: "Thẩm Ngọc Oanh, con còn chút lương tâm nào không? Ở Hầu phủ ăn sung mặc sướng, vậy mà còn muốn hại con gái ta!"
"Hầu gia, ngài thấy chưa? Đây chính là đứa cháu gái họ mà ngài nhất quyết muốn cưu mang, giờ lại dám cả gan bắt nạt con gái tôi! Trước thì cướp hôn phu của con bé, giờ lại muốn lấy mạng nó!"
"Ngày mai phải đuổi mẹ con Thẩm Ngọc Oanh ra khỏi Hầu phủ! Vĩnh Ninh Hầu phủ không nuôi loại vong ân bội nghĩa!"
Thẩm Ngọc Oanh lắc đầu lia lịa, vẻ mặt uất ức: "Con không hề đẩy biểu tỷ xuống nước, là tỷ ấy tự đứng không vững. Biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-nang-la-sung-phi-cua-the-tu/3726241/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.