"Đi thôi, ta đưa nàng về." Diêu Minh Cẩn dìu Dương Vũ Phi, như đang dìu một bảo vật vô giá.
"Để người khác nhìn thấy không hay đâu." Dương Vũ Phi đỏ mặt, rút tay ra khỏi tay hắn.
"Sợ gì chứ, chuyện hôn sự giữa ta và nàng đã là ván đã đóng thuyền rồi. Ta dìu nàng là chuyện đương nhiên."
Diêu Minh Cẩn ngẩng đầu kiêu ngạo, trong lòng ngọt ngào như uống mật.
Lần này hắn có thể đến Vĩnh Ninh Hầu phủ cầu hôn rồi chứ?
Dương Vũ Phi nhìn hắn cười ngây ngô như kẻ ngốc, không nỡ nhìn thẳng.
"Nhìn bộ dạng không có tiền đồ của chàng kìa, tém tém lại đi."
Diêu Minh Cẩn ho khan hai tiếng, cố gắng kìm nén nụ cười.
"Như vậy trông ta có vẻ bình tĩnh, thông minh rồi chứ?" Hắn nghiêm túc nói với Dương Vũ Phi.
Dương Vũ Phi không để ý đến hắn nữa, tiếp tục đi về phía trước.
Chân nàng lại bắt đầu chuột rút, mồ hôi lạnh túa ra, khiến nàng không thể không dừng bước.
"Chân lại đau rồi sao? Nàng khó chịu lắm sao?" Diêu Minh Cẩn lo lắng hỏi.
"Đau đến mức không đi được nữa, có lẽ là do ngâm nước quá lâu." Dương Vũ Phi nhăn mặt.
Ngay sau đó, Diêu Minh Cẩn bế thốc nàng lên, sải bước đi.
"Chàng làm gì vậy? Mau thả ta xuống, như vậy người ta sẽ chỉ trỏ ta mất."
Dương Vũ Phi lo lắng đến mức tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nàng đ.ấ.m vào n.g.ự.c Diêu Minh Cẩn.
"Đấm mạnh thêm chút nữa đi, đ.ấ.m cho ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-nang-la-sung-phi-cua-the-tu/3726236/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.