Hoắc Nghiên Từ cũng hiểu lầm rằng ngày đó cô đưa đơn ly hôn là vì muốn trút giận. 
Cho dù không cần thiết nhưng Kiều Thời Niệm vẫn nhịn không được hỏi. 
"Anh nếu như biết ngày hôm đó tôi định làm gì, coi trọng ngày kỉ niệm đó ra sao, vì sao còn cố ý muốn đi dự sinh nhật của Bạch Y Y?" 
Hoắc Nghiên Từ vẻ mặt bình thản: "Với tôi, hôm đó không khác gì ngày thường." 
Đúng vậy, anh ta không coi trọng cô, kỉ niệm mấy năm quen nhau thì có gì quan trọng. 
Tất cả là do cô tự biên tự diễn mà thôi. 
"Tôi trước đây cũng không biết sao có dũng khí như vậy, cảm thấy sẽ tới một ngày anh sẽ để ý tới tôi." Kiều Thời Niệm thấp giọng tự giễu. 
Hoắc Nghiên Từ không nghe rõ cô lẩm bẩm, ngước mắt lên nhìn cô. 
Kiều Thời Niệm thần sắc đã khôi phục như thường: "Tôi không có kiếm chuyện với anh, chuyện ly hôn là mong muốn thực sự của tôi." 
Vẫn còn lấy chuyện ly hôn ra nói! 
Hoắc Nghiên Từ sắc mặt thâm trầm: "Kiều Thời Niệm, cuộc hôn nhân này chỉ dựa vào cô mà muốn cưới là cưới, muốn ly hôn là ly hôn sao?" 
Kiều Thời Niệm cảm thấy buồn cười: "Sao nào? Anh chẳng lẽ không muốn thoát khỏi tôi sớm một chút, cùng với hồng nhan tri kỉ của mình sớm ngày kề cận hay sao?" 
Hoắc Nghiên Từ không thích giọng điệu nói chuyện bén nhọn lại châm chọc cùng thái độ bất cần này của Kiều Thời Niệm. 
"Tôi muốn hay không không là chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-hoac-phu-nhan-chi-muon-ly-hon/3414740/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.