Bởi vì sợ chết nên hai người kia dùng đủ mọi chiêu trò.
Bọn họ biết đồng xu có độc, mục đích của bọn họ chính là để thằng bé ăn mày ném đồng xu đó lên người Lâm Hành Chi.
Những đứa trẻ ăn mày lang thang trên đường rất thông minh, vì nuôi sống bản thân nên cũng sẽ có một số bản lĩnh trộm cắp, chỉ cần người kia không quá cảnh giác thì bọn chúng có thể thành công.
Thằng bé ăn mày còn một muội muội đang bị bệnh, hai người này đến tìm nó để nó làm giúp họ một chuyện, còn đưa bạc để muội muội nó chữa bệnh, nó cũng không biết đồng xu này có độc nên đã đồng ý ngay lập tức.
Nhưng không ngờ độc tính quá mạnh, còn chưa chạm vào Lâm Hành Chi đã ngã xuống.
Mà hai người này căn bản không muốn cho nó sống sót, dù sao Lâm Hành Chi cũng là Lệ Vương phi, nếu Lệ Vương đến tìm ra thủ phạm thật sự gây ra cái chết của Vương phi của hắn, đồng thời tìm được thủ phạm thực sự từ thằng bé ăn mày, nó lại khai bọn họ ra thì chắc chắn rằng bọn họ sẽ phải chết.
Chỉ là bây giờ bọn họ vẫn là phải chết, mưu hại Vương phi, còn để thằng nhóc ăn xin thế mạng, ai sẽ để cho bọn họ sống?
“Nói đi, ai sai sử các ngươi?”
Hai người mặt xám như tro tàn, biết hôm nay mình trốn không thoát, nhưng đều lắc đầu không khai ra người sai sử bọn họ.
Lâm Hành Chi: “Là nhận bạc hay là người nhà bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ga-cho-chien-than-vuong-gia/3456241/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.