Thương nghị kết thúc, Sở Chiêu bế Lâm Hành Chi trở về phòng, trong tay còn cầm một phong thơ, là do người truyền tin từ Bắc Sơn Tây giao cho hắn, nói là Tiết tướng quân gửi đến.
Trở về phòng, Sở Chiêu sai người mang bữa tối lên, để Lâm Hành Chi ăn trước, hắn ngồi một bên xem bức thư.
Lâm Hành Chi không nhúc nhích, Sở Chiêu đọc thư, y liền nhìn Sở Chiêu.
Không biết trong thư viết gì, Lâm Hành Chi nhìn thấy Vương gia nhà mình từ đầu đến cuối đều có một biểu cảm-- trào phúng không chút để ý.
Thấy Lâm Hành Chi nhìn mình chằm chằm, Sở Chiêu có chút buồn cười, đưa thư cho y, "Em tò mò như vậy sao?"
Lâm Hành Chi khẽ gật đầu, “Còn được, chỉ là ta đang nhìn chàng.”
“Nhìn ta làm cái gì?” Sở Chiêu đột nhiên duỗi tay, ôm lấy Lâm Hành Chi, để y ngồi trên đùi mình.
“Xem chàng đẹp nha,” Lâm Hành Chi thản nhiên nói, “chàng không phải đã biết rồi sao, ta luôn thèm khát cơ thể chàng i.”
Dường như càng thèm hơn sau khi ăn qua sờ qua.
Có lẽ vì đã làm ra chuyện dễ thẹn thùng nên chuyện như này, Lâm Hành Chi càng trở nên lớn mật hơn.
Đương nhiên, sau khi nảy ra ý nghĩ này, cũng còn có chút xấu hổ, y cảm thấy mình còn lưu manh hơn Sở Chiêu, giống như một tiểu Sắc Quỷ.
Sau khi hai người đến gần hơn, Sở Chiêu có thể phát hiện ra bất kỳ biến hóa nào của Lâm Hành Chi, hắn nâng cằm Lâm Hành Chi, bất đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ga-cho-chien-than-vuong-gia/3442204/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.