Đêm đó Lâm gia thực náo nhiệt, Từ lão phu nhân tận tình khuyên bảo Lâm Hành Chi không cần vì Lâm gia ủy khuất chính mình như thế. Lâm Uyển cùng tẩu tử Lâm Hành Chi vừa nắm vừa kéo Lâm Tu lại không để anh đi tìm Lệ Vương liều mạng.
Lâm Hành Chi đứng ở trung gian hai đầu giải thích, việc y muốn gả cho Sở Chiêu việc này một chút cũng không ủy khuất, cũng không phải vì Sở Chiêu bắt cóc rồi làm cái gì với y, mà là y coi trọng Sở Chiêu, thèm thân thể hắn!
Người rảnh rỗi nhất là Chu thị, bảo người hầu đem hạt dưa tới ngồi bên cạnh ăn.
Lâm Hành Chi: “……”
Lâm Hành Chi ném ánh mắt lên án, sau đó Chu thị mỉm cười đưa tặng y hai chữ, “Xứng đáng.”
“Nương, người là nương ruột của ta sao?” Lâm Hành Chi bi thương rống giận.
Nhìn vẻ mặt nhi tử như muốn khóc, Chu phu nhân ân cần rút lại câu nói “Cũng có thể không phải”
Sau khi cắn một nắm hạt dưa, bà đứng dậy đảm đương thuyết khách, kết thúc cuộc chiến gia đình không thuốc súng này.
Chu thị đối với từ lão phu nhân khuyên, “Nương, Hành Chi cũng đã trưởng thành, có người trong lòng, muốn cưới muốn gả cũng bình thường, chỉ là người kia có chút đặc thù. Cũng là con cháu nó thích, bản thân nó cũng nghĩ kỹ, chúng ta cần gì phải cản nó.”
“Nương yên tâm, nhà chúng ta muốn ủy khuất cũng không tới phiên nó mà, huống chi là hy sinh chung thân đại sự của nó.”
Mà đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ga-cho-chien-than-vuong-gia/3442150/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.