"Trọng Minh, ngươi thế nào?"
Giọng nói của Bạch Thạch Nhan bên ngoài xe ngựa còn đang lưu chuyển, còn không đợi Liễu Trọng Minh trả lời, Bạch Thạch Nham đã xốc màn xe thả người nhảy lên.
Ánh tà dương theo màn xe bị xốc lên tiến vào, tuy rằng không mãnh liệt, lại cũng làm Liễu Trọng Minh khó chịu đến che đôi mắt một chút.
"Tửu lượng quá kém," Bạch Thạch Nham lải nhải, đem bình sứ trong tay đưa qua: "Như thế nào lâu như vậy cũng chưa tiến bộ thêm chút nào?"
Liễu Trọng Minh đổ dược giải rượu nhét vào trong miệng: "Tiến bộ cái này làm gì, mấy cái trò xã giao này, ta trốn còn không kịp đâu. Ngươi đi bảo người cho xe đi chậm một chút."
Bạch Thạch Nham thò người ra đi ra ngoài phân phó vài câu, lại lùi về trởi lại, ngồi ở đối diện hắn.
"Ngươi có nghe nói không, người đi xử lý loạn dân Lạc thành trở về nói, mùa xuân năm nay bên kia lưu phỉ hoạt động thường xuyên, liên tiếp cướp bóc không ít địa phương, án mạng cũng gây ra mấy cọc. Kết quả người phái đi diệt phỉ chẳng những không bắt được mấy kẻ cắp, còn thu nhiều thêm một phần địa tô, liền loạn cả lên."
Liễu Trọng Minh đỡ cái trán, mở to mắt, vẫn là cảm thấy có hơi choáng vàng, lại nhắm mắt lại trả lời y.
"Phùng tướng quân xử lý loạn dân là người của Tề Vương, đầu xuân diệt phỉ chính là người của Ninh Vương, hiện giờ diệt phỉ lại diệt ra nhiễu loạn, Tề Vương khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội này. Hai người thật là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-bi-doi-thu-mot-mat-mot-con-mua-ve-nha/201972/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.