Được người trong phòng đáp ứng, Khúc Trầm Chu bị kéo bước qua ngạch cửa, ở giữa phòng khách quỳ xuống.
Vừa vào cửa, hắn thấy được Liễu Trọng Minh ngồi ở sau án thư, Quái Ngôn đã từng chói lọi "Thiên định chi nhân" đã biến mất, thay vào đó là trống rỗng.
Cùng đời trước giống nhau.
Lúc ấy, hắn từng khờ dại cho rằng Quái Ngôn đại nghịch bất đạo này biến mất đó là vạn sự đại cát, cho dù Hoàng Thượng hỏi tới, hắn cũng có thể nói thẳng không cố kỵ, lại không nghĩ rằng Quái Ngôn chân chính đáng sợ vài năm sau mới có thể xuất hiện.
Bên cạnh Liễu Trọng Minh là một người trẻ tuổi, hắn không quen biết, bất quá hai người này nhìn như quen thuộc, nhẫm nhẫm những người hắn từng thấy qua bên cạnh Trọng Minh, thân phận của đối phương trong lòng hắn cũng đoán được một chút.
"Đây là Tiểu Khúc ca?" Giọng nói hài hước vang lên trên đỉnh đầu, một bàn tay nhéo cằm hắn bắt hắn nâng mặt lên.
"Trọng Minh, mới vừa rồi ta có nói với ngươi chưa, mẫu thân của hài tử này thời trẻ chính là đại mỹ nhân có tiếng làng trên xóm dưới, ta nhìn thấy nếu như vào cung cũng chắc chắn nỗi danh. Hiện giờ cho dù tuổi đã lớn chút, nhưng thời điểm ta nhìn thấy tim cũng bùm bùm nhảy loạn, thật sự là minh châu phủ bụi."
*Minh châu phủ bụi: Ngọc quý bị phủ bởi bụi trần, biểu thị vật quý rơi vào tay kẻ không biết sử dụng. Bắt nguồn từ Tam Quốc Diễn Nghĩa, Trần Cung là mưu sĩ cho Lã Bố, Lã Bố nhiều lần không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-bi-doi-thu-mot-mat-mot-con-mua-ve-nha/1314789/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.