Lạc Phàm có chút không hiểu, "Một mình em thì có thể xảy ra chuyện gì?"
Nhìn Chử Thiếu Phong nét mặt nghiêm trọng, y thử hỏi: "Công ty xảy ra chuyện gì sao?"
Chử Thiếu Phong lắc lắc đầu, "Không phải chuyện gì lớn, anh đi xử lý một chút là được."
Lạc Phàm nghe xong, thấy hắn cau mày, biết rõ sự tình khẳng định không đơn giản như hắn nói, y cảm thấy lo lắng: "Bằng không, em cùng anh tới công ty một chuyến?"
Chử Thiếu Phong lại cười cười, vẫy vẫy Lạc Phàm: "Lại đây."
Lạc Phàm khó hiểu đi qua, vừa mới tới gần, Chử Thiếu Phong liền túm tay y, kéo vào lòng mình. Lạc Phàm bị bất ngờ không đứng vững, ngã ngồi lên chân hắn.
Chử Thiếu Phong ôm vòng eo tế gầy, chôn đầu vào cổ y hít sâu một hơi.
Lạc Phàm bị hắn làm cho có chút ngứa, liền nói: "Tôi đây mười ngày nửa tháng không đi làm, không phải Chử tổng đang muốn sa thải tôi đấy chứ?"
"Tôi làm sao dám sa thải em?" Chử Thiếu Phong nói, hôn hôn ngăn chặn miệng y, làm Lạc Phàm một bụng oán trách không có chỗ phát.
Chuyện làm Chử Thiếu Phong đau đầu, đích xác không phải đại sự gì cả, nhưng lại có liên quan đến hắn cùng Lạc Phàm.
Có bát quái tạp chí chụp lén được cảnh hắn và Lạc Phàm cùng ra vào khách sạn, nhìn cảnh thì là ở Phong Thành, hai người lúc đó đang làm mấy cử chỉ thân mật. Tuy rằng đám ảnh chụp đó không có quá nhiều sức thuyết phục, nhưng thân là kẻ đứng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ban-trai-cho-rang-toi-la-do-lang-lo-de-tien/2961318/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.