Tôi biết bí mật em sống lại.
Trong cơn hoảng hốt Lạc Phàm nghe Chử Thiếu Phong nói vào bên tai mình như vậy, tưởng mình nghe lầm rồi, y hoang mang hỏi lại: "Anh vừa nói cái gì?"
Nhưng người phía trên lại ác liệt cười cười, dường như quyết tâm đem y làm đến khóc, dùng sức lăn qua lộn lại y. Hai người đều đã lâu không làm mấy hoạt động kịch liệt này, chờ đến lúc cao trào thì cổ họng Lạc Phàm cũng đã khản đặc, trước mặt là một vùng trắng xóa, đại não cũng theo đó trống rỗng.
Cơ thể y còn chưa hồi phục hoàn toàn, chịu không nổi loại vận động hài hòa kia, trực tiếp ngất xỉu. Giây phút ý thức tan rã, y nhớ đến câu Chử Thiếu Phong mới nói, tâm đột nhiên run một cái. Chử Thiếu Phong bên cạnh còn đang nói cái gì, y muốn cẩn thận nghe một chút, chính là lại mệt đến không mở được mắt.
Chử Thiếu Phong vỗ vỗ mặt Lạc Phàm, người kia không chịu tỉnh lại, rất là bất đắc dĩ. Hắn không nghĩ tới Lạc Phàm thế mà lại ngất xỉu, xoa xoa vuốt vuốt cơ thể gầy yếu trong ngực, hắn một trận đau lòng, vì sao dưỡng lâu như vậy mà người không mập lên được chút nào chứ?
Vốn còn rất nhiều lời muốn nói với y, hiện tại xem ra, aiz, chỉ có thể chờ người ta tỉnh lại trước đã.
Nghĩ, Chử Thiếu Phong cúi đầu hôn hôn lên trán Lạc Phàm, không đành lòng lại đánh thức y nữa.
Nhưng đúng lúc này, điện thoại di động đặt trên tủ đầu giường đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ban-trai-cho-rang-toi-la-do-lang-lo-de-tien/2961302/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.