Trước khi trở về, Hà Thịnh Dương kê cho Lạc Phàm một ít thuốc, cũng dặn dò Lạc Bội Bội: “Trong khoảng thời gian này tốt nhất đừng để anh cô một mình, tôi sợ anh ta sẽ luẩn quẩn trong lòng.”
Lạc Bội Bội nghe Hà Thịnh Dương nói như vậy, vội vã bắt lấy cánh tay anh hỏi: “Nói như vậy…… Ca ca tôi anh ấy sẽ giống như trước đây……”
“Ân.” Hà Thịnh Dương gật gật đầu.
Lạc Bội Bội tâm lập tức liền trầm tới đáy cốc. Hà Thịnh Dương đi rồi, cô đi đến trước phòng Lạc Phàm, nhìn người đã ngủ say trên giường, hốc mắt ngăn không được đỏ lên.
Cô cầm lấy di động ra bên ngoài gọi cho Chu Sâm, nói là muốn đem tất cả lịch trình đã sắp xếp đều hoãn lại, an tâm ở nhà chiếu cố Lạc Phàm. Chu Sâm nghe xong mày ủ mặt ê, “Cô nãi nãi, cái khác có thể hoãn, phim điện ảnh sắp tới này lại hoãn không được, đều ký hợp đồng hết rồi, nếu không diễn thì chờ bị kiện đi.”
Lạc Bội Bội nghĩ đến mình mấy ngày trước xác thật vừa ký một hợp đồng đóng phim điện ảnh, nếu bội ước, đó là muốn bồi thường một khoản thật lớn. Cô nhíu nhíu mày, biết chính mình nên đi diễn bộ phim này, nhưng lại không yên lòng Lạc Phàm.
Chu Sâm hỏi: “Phàm ca là sinh bệnh gì? Nếu không tìm một y tá tới chăm sóc ảnh đi?”
“Không được.” Lạc Bội Bội không chút suy nghĩ liền cự tuyệt. Người mắc loại bệnh này, chỉ có thân nhân bằng hữu chăm sóc ở bên người không ngừng cổ vũ mới có thể làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ban-trai-cho-rang-toi-la-do-lang-lo-de-tien/141375/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.