Uống nhiều, mặt cũng muốn bốc hỏa, Lạc Phàm lấy cớ vào toilet rửa mặt, nước lạnh băng tạt lên làm y thanh tỉnh rất nhiều. Trở lại ghế lô, Triệu Duệ ngay lập tức kéo y đi chơi trò chơi.
Nói là chỉ uống rượu ca hát thôi không thú vị, muốn bày vài trò kích thích.
Triệu Duệ một bên chia bài, một bên nói: “Chờ lát nữa, người bắt được vương bài lớn nhỏ(?) nhất định phải trước mặt mọi người hôn môi một cái, mặc kệ đối phương là nam hay là nữ, là người là cẩu đều không cho phép cự tuyệt.”
Sau khi nói xong một đám người bắt đầu ồn ồn ào ào, Chử Thiếu Phong vẫn ngồi một góc, chỉ ngồi uống rượu một mình, cũng không tham dự.
Lạc Phàm không có tâm tư theo chân bọn họ chơi cái này, đang muốn tránh ra, có người liền kéo y lại. “Lạc Phàm, cậu là người Chử thiếu đưa đến, sẽ không không cho chúng tôi chút mặt mũi đi?”
Lời vừa nói ra, ánh mắt mọi người đều nhất trí đổ về phía Lạc Phàm. Trong đó có hài hước, có khinh thường, có xem kịch vui, lại không có tôn trọng. Trong mắt bọn họ, Lạc Phàm chỉ là thứ đồ tiêu khiển của Chử Thiếu Phong, cùng những kẻ theo chân bọn họ tới đây lêu lổng không khác lắm.
Không cùng cấp bậc thì có gì đáng tôn trọng đâu.
Huống hồ, nếu Chử Thiếu Phong thật sự để ý, hẳn sẽ không đứng nhìn họ khó xử Lạc Phàm mà không ra ngăn cản một chút.
Lạc Phàm quay đầu nhìn Chử Thiếu Phong, chỉ thấy người nọ thần sắc đạm mạc, giống như căn bản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trong-sinh-ban-trai-cho-rang-toi-la-do-lang-lo-de-tien/141367/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.