Sáng hôm sau hai người đi dạo xung quanh một lát, buổi chiều mua vài thứ cần thiết bèn lên thuyền ra đảo.
Vé tàu phải đặt trước, nhưng quanh đây cũng có người dân địa phương lái thuyền ra đảo, nhằm vào những du khách không mua trước vé được hoặc chợt nổi lên ý định nên không kịp mua vé.
Hạ Đông đã sớm tính tốt kế hoạch, anh nắm tay Diệp Dạng xếp hàng trước con tàu chính thức.
Chiếc tàu này nhỏ hơn, giá cả cũng đắc hơn. Vì chỗ ngồi ít, trên tàu cũng chỉ có hơn mười người.
Điều Diệp Dạng không ngờ đến là, cặp đôi trung niên ngày đầu cậu gặp cũng ở đây, một trong hai người toát lên hơi thở tri thức, phát hiện ánh mắt của cậu thì bèn gật đầu cười với cậu một cái.
Diệp Dạng bị người khác phát hiện mình nhìn lén, chỉ có thể cười ngượng ngùng đáp lại.
Hạ Đông phát hiện tầm mắt của Diệp Dạng, anh nhìn thoáng qua hai người một cái thì thôi, nhàn nhã nói:
"Qua vài năm nữa, anh cũng bằng tuổi họ bây giờ."
"..."
Diệp Dạng bất đắc dĩ.
"Năm nay anh mới hai mươi chín."
Hạ Đông thở dài.
"Đợi em hai mươi chín, anh đã ba mươi chín rồi, thời gian không chờ một ai..."
Diệp Dạng cảm thấy lời nói Hạ Đông có ẩn ý.
"Anh muốn gì à?"
Hạ Đông nén cười, cúi đầu nói nhỏ vào tai Diệp Dạng.
"Thừa lúc chúng ta còn trẻ, phải làm nhiều chút..."
"..."
Mặt Diệp Dạng đỏ lên nhưng vì có nhiều người xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tron-nha-roi-di-toi-thanh-ke-lua-dao/3542725/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.