Thành tích của Diệp Dạng năm cuối cấp vẫn luôn nằm trong top ba, nhưng thành tích cậu không ổn định, đa phần đứng thứ hai, cũng có những lần đứng nhất nhưng ít hơn nhiều.
Vì thế mà Diệp Dạng càng liều mạng học tập, thường xuyên thức đến mười hai giờ đêm, hôm sau lại dậy rất sớm đi học.
Hạ Đông đau lòng muốn chết, nhưng anh không thể khuyên cậu buông lơi việc học nên đành thức cùng Diệp Dạng cùng nhau cố gắng.
Không muốn sức khỏe của bạn nhỏ bị suy mòn, Hạ Đông nghĩ đủ biện pháp bồi bổ cho Diệp Dạng.
Có đôi khi Diệp Dạng phản ứng vào buổi sáng, Hạ Đông chỉ có thể giúp cậu giải quyết còn bản thân cố nén dục vọng đưa cậu đến trường.
Ngay cả cuối tuần, Hạ Đông cũng cố nhẫn nhịn, nếu thật sự không nhịn được thì gắng nhẹ nhàng một chút.
Diệp Dạng vẫn đau lòng cho anh Đông của cậu.
"Cuối tuần cũng không sao ạ..."
Hạ Đông đè Diệp Dạng xuống hôn lên môi cậu.
"Bây giờ anh có thể chịu đựng, đợi khi em thi đại học xong rồi thì phải trả gấp đôi."
Diệp Dạng lập tức rụt cổ lại không nói nữa.
Thời khắc thi xong tất cả các môn, Diệp Dạng từ điểm thi đi ra, cả cơ thể đều thả lỏng.
Thần kinh căng thẳng suốt cả học kỳ cuối cùng cũng có thể thư giãn, dường như cậu không đợi nổi nữa mà lao ra khỏi trường, muốn nhào vào lòng người đang đợi mình ngoài kia.
"Diệp Dạng!"
Diệp Dạng nghe tiếng ai đó gọi cậu, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tron-nha-roi-di-toi-thanh-ke-lua-dao/3542717/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.