Cuối cùng, đến thác nước không chơi được bao nhiêu, chỉ để làm vài chuyện không đàng hoàng.
Khi trở lại khách sạn vẫn chưa đến năm giờ chiều, nhưng Diệp Dạng vừa vào tiền sảnh đã thấy một cô bé ngồi ở đấy,
Tuy mới hơn nửa năm không gặp, nhưng độ tuổi này lớn rất nhanh. Diệp Dạng nhìn cô bé cách cậu không xa, cậu khá ngạc nhiên vì người nọ đã thay đổi rất nhiều.
Vẫn là khuôn mặt ấy nhưng nhìn đã bớt nét trẻ con, người có nhiều da thịt hơn, cũng đã cao lên không ít.
Tất nhiên Hạ Đông cũng thấy, không thể không nói, hai người này thật sự là anh em.
Vẻ ngoài Diệp Dạng ưa nhìn không chỉ hoàn toàn di truyền từ mẹ mà Diệp Chính Nam cũng không xấu, nhìn Diệp Toàn có thể đoán được.
Hai người khá giống nhau, nhưng vẻ ngoài của Diệp Toàn nhìn hoạt bát và năng nổ hơn nhiều, toát lên vẻ một đứa trẻ được yêu chiều từ nhỏ, chưa từng chịu chút ấm ức nào.
Diệp Dạng vào đại sảnh, đứng cách chỗ đấy không xa nhìn cô bé đang chơi điện thoại.
"Diệp Toàn."
"Anh hai!"
Diệp Toàn có chút kinh ngạc lẫn vui mừng ngẩng đầu lên.
"Anh thật sự đã về nè! Nếu không phải em nghe cha mẹ cãi nhau, em cũng không biết anh về đó."
Diệp Dạng không tò mò tại sao cặp vợ chồng đó cãi nhau, giọng nói có chút hàm ý xa cách.
"Tìm anh có chuyện gì?"
"Không có gì..."
Diệp Dạng siết chặt bàn tay.
"Anh đột ngột bỏ đi như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tron-nha-roi-di-toi-thanh-ke-lua-dao/3509270/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.