Bữa tối của hai người là món Nhật, ngày thường Diệp Dạng không thích ăn cá lắm nhưng Hạ Đông ngược lại rất thích ăn. 
Hạ Đông nghiêng đầu dỗ dành: 
"Ăn một miếng thôi, anh cam đoan nó rất ngon, không lừa em đâu." 
"Không ạ..." 
Diệp Dạng hiếm có khi cứng đầu, đáp: 
"Nó vẫn còn sống." 
"Món sống cũng ngon lắm, em thử một miếng đi." 
Hạ Đông chấm một ít mù tạc lên cá hồi, cắn một nửa rồi đưa đến trước mặt Diệp Dạng, ý muốn cậu nhận lấy nửa còn lại. 
Trong lòng Diệp Dạng run lên, may mắn phòng ăn của hai người là phòng riêng. Cậu đến gần, cắn miếng cá hồi đó vào miệng, Hạ Đông còn liếm trên môi cậu một cái. 
Diệp Dạng cũng không còn cách nào, cậu có thể từ chối cá hồi nhưng cậu không thể nào từ chối sự thân mật của Hạ Đông. 
Thịt cá hồi rất tươi ngon, có thêm mù tạt điều vị, thật ra không quá khó ăn như Diệp Dạng vẫn nghĩ, Hạ Đông chú ý đến khẩu vị của cậu nên cho thêm nhiều mù tạt hơn chút. 
Yết hầu cuộn lên vài lần, thịt cá hồi đã vào dạ dày, Hạ Đông thấy thế thì cười đắc ý. 
"Thấy sao, anh không lừa em chứ?" 
"Dạ đúng..." 
Bữa cơm này, Diệp Dạng được Hạ Đông đút cho không ít món mà trước kia đánh chết cậu cũng không ăn, ví dụ như sashimi, tôm sống... Nhưng cách Hạ Đông đút cho cậu dường như mang theo ý tán tỉnh, Diệp Dạng chỉ có thể chấp nhận toàn bộ. 
Hai người dùng bữa xong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tron-nha-roi-di-toi-thanh-ke-lua-dao/3376073/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.