Trên đường trở về, Hạ Đông tựa đầu vào vai bạn nhỏ, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Tuy anh say thật nhưng chưa đến nỗi bất tỉnh.
Trong lúc suy nghĩ bày tỏ chính thức với bạn nhỏ thế nào, chuyện của Ngụy Lạc lại làm anh phân tâm.
Anh không phải thánh nhân, không thích xen vào chuyện của người khác. Nhưng bạn học cấp ba anh vì sự nghiệp mà chọn dùng quy tắc ngầm, người còn lại còn là bậc cha chú mà anh quen, điều này vẫn ảnh hưởng đến anh.
Nhưng ngẫm lại, anh đã khuyên nhủ mà nhưng cô vẫn không để ý, sao anh lại vội vàng đi gây chuyện chứ?
Mỗi người đều có số phận của mình, dù kết quả có ra sao, dù tốt hay xấu đều là lựa chọn cho họ, có liên quan gì đến bản thân anh đâu?
Hạ Đông mở mắt ra, nhẹ giọng cười nhạo.
Diện Dạng nghĩ Hạ Đông đã ngủ nên không dám cử động, không ngờ anh đột nhiên mở mắt, còn cười một tiếng làm cậu giật mình.
"Anh Đông, có chuyện gì sao ạ?"
"Không sao."
Hạ Đông nhìn vào đôi mắt sáng ngời của bạn nhỏ, thầm nghĩ anh chỉ muốn quan tâm đến nhóc này mà thôi.
Hạ Đông cảm thấy ngứa ngáy trong lòng, muốn làm cái gì đó. Nhưng họ vẫn còn trên xe taxi, Hạ Đông chỉ có thể tạm thỏa mãn cơn ghiền của mình, anh hôn lên tai bạn nhỏ.
"Sao vẫn còn gọi tôi là anh Đông thế?"
Hai tai Diệp Dạng đỏ bừng.
"Vậy... Nên gọi là gì ạ?"
Hạ Đông hung ác cắn vào tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tron-nha-roi-di-toi-thanh-ke-lua-dao/3373879/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.