"Không phải đâu ạ... Chị Tri Vi phải sống thật tốt." 
Diệp Dạng ăn nói vụng về không biết nên an ủi thế nào, chỉ có thể lo lắng nhìn Tô Tri Vi lặp lại câu "phải sống thật tốt". 
"Lại đây." 
Tô Tri Vi vuốt ve cái đầu nhỏ của Diệp Dạng, trong lòng không còn nặng nề như trước. 
"Ngốc quá, chị của em không làm chuyện gì ngu ngốc nữa đâu." 
"Chị đã chịu đựng qua nhiều năm như vậy, bây giờ vẫn sống tốt đó thôi. Giờ chị còn ba mẹ, xung quanh có bạn bè, người thân. Còn điều gì mà chị không hài lòng nữa chứ?" 
Tô Tri Vi lau nước mắt trên mặt đi, cười nói: 
"Em đi hỏi cô ý tá xem lúc nào làm kiểm tra được. Hôm nay chị uống hơi nhiều, bây giờ hơi buồn ngủ." 
"Em biết rồi ạ." 
Diệp Dạng đẩy cửa phòng bệnh ra thì thấy Tô Kiến Nghiệp sắc mặt nặng nề ngồi bên cạnh, trông thấy Diệp Dạng đã ra ngoài cũng không vào trong. Ông chỉ ngồi trên ghế, vùi mặt thật sâu vào lòng bàn tay. 
Mọi người đều ở bên ngoài phòng bệnh, Diệp Dạng không biết họ tới từ lúc nào hay đã nghe được bao nhiêu chuyện. Quất Tử cách cửa phòng bệnh không xa vừa vứt một tàn thuốc lá, vứt xong thì đi đến chỗ Hạ Đông cầm một điếu thuốc khác. 
Hạ Đông bất đắc dĩ nói: 
"Bệnh viện cấm hút thuốc." 
"Không ai thấy cả, tôi chỉ hút một điếu thôi." 
Tay Quất Tử run run, lúc châm lửa ngọn lửa suýt đốt vào da tay cô. 
Nếu đúng như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tron-nha-roi-di-toi-thanh-ke-lua-dao/2869013/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.