Edit:〆Lâm Hạ Linhヤ
Khi Giang Vu Tận vừa đứng lên, cánh cửa nhà hàng cũng cùng lúc mở ra, một nhóm người xuất hiện. Họ đội mũ che nắng, đeo khẩu trang, mặc áo choàng da, sau khi bước vào liền lập tức đóng cửa.
Có người canh giữ ở cửa, người khác lại đi kéo rèm cửa sổ, che kín tầm nhìn từ bên ngoài, đồng thời cũng khiến ánh sáng bị chặn lại, làm cho không gian bên trong nhà hàng trở nên tối hơn hẳn.
"Quý khách..."
Nhân viên cửa hàng đứng gần đó nhìn thấy hành động của họ, định tiến lên hỏi chuyện, kết quả nhìn thấy người đang canh cửa nhanh chóng rút ra súng từ trong ống tay áo.
Bọn họ có vẻ đã được huấn luyện kỹ càng, nhân viên nhà hàng không dám động đậy, khách hàng trên tay còn đang cầm dụng cụ ăn uống đến một động tác nhỏ cũng không dám làm.
Tất cả những người trong tiệm kể cả nhân viên nhà bếp đều bị lùa ra đại sảnh. Khách hàng thì ngồi, còn nhân viên nhà hàng thì bị ép ngồi xổm trên sàn. Một người đeo hoa tai ánh vàng sáng lấp lánh đứng ở cửa.
Hoa Tai Vàng quét mắt một vòng, người bên cạnh cô ta tới gần, hỏi nhỏ: "Thạch Bố thật sự sẽ đến chứ?"
Âm mưu rõ ràng như vậy, người khôn ngoan hẳn đã báo cảnh sát từ lâu.
Hoa Tai Vàng nhíu mày không kiên nhẫn, khẳng định: "Tên đó chắc chắn sẽ đến."
Chỉ những ai từng nghe giọng đối phương qua điện thoại mới hiểu được tại sao cô ta lại khẳng định chắc nịch như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tro-ve-tu-tro-choi-vo-han/3646965/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.