Edit:〆Lâm Hạ Linhヤ 
Người lập quy tắc có vẻ không lịch sự lắm, đứng im ngay giữa đường, nhưng cũng may là Giang Vu Tận khá gầy, nghiêng người qua một bên liền có thể đi qua. 
Ngay dưới cái nhìn chăm chú của người lập quy tắc, cậu đi đến bên cửa sổ cúi đầu nhìn xuống, thấy được kiến trúc tròn tròn dẹp dẹp, liếc mắt một cái liền nhìn thấy sảnh lớn, nhưng ánh sáng bên trong có vẻ không tốt lắm, hoặc có thể nói là hoàn toàn không có ánh đèn, chỉ có một mảng đen nhánh. 
Tối cũng không sao, Giang Vu Tận vẫn có thể nhìn thấy người bên trong. Cậu nhìn thấy dưới khán đài có người ngồi, trên sân khấu cũng có người đang đứng, những người bên trong đều cúi đầu, không cử động, cũng không nói gì. 
Ánh mắt tìm tòi nửa ngày bên trong, cậu lúc này mới thấy được đỉnh đầu đội tóc giả màu trắng ở rìa sân khấu, trên người mặc váy phồng màu xanh biển, trên tay học sinh trung học còn cầm cây đũa phép gắn ngôi sao nhỏ. 
"..." 
Khóe môi Giang Vu Tận không ngừng cong lên, cứ như muốn bay tận lên trời. Cậu quay đầu nhìn về thân ảnh cao gầy vẫn cứ đứng phía sau lưng, nói: "Lần này ngươi chọn chỗ không tốt lắm, con trai tôi ở bên trong, tôi còn muốn xem cậu ấy biểu diễn... Phụt phù thủy phép thuật." 
Người lập quy tắc nhìn cậu, cậu ho nhẹ một tiếng ngăn lại khóe môi cong lên, từ từ xắn ống tay áo, nói: "Thế nên lần này ngươi chỉ có thể đi về." 
Điện thoại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tro-ve-tu-tro-choi-vo-han/3376318/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.