Tuy rằng không hiểu lắm vì sao phải tăng gấp đôi tiền hoa hồng nhưng Chu Dương vẫn gật đầu, sau đó ngạc nhiên hỏi: "Cậu muốn vào à?"
Hiển nhiên câu hỏi này là vô nghĩa, Giang Vu Tận lựa chọn không trả lời.
Đường hầm đã ở ngay trước mặt, nếu không đi vào thì thật thô lỗ.
Lối đi vào đường hầm dường như càng ngày càng lớn khi đến gần, cậu ngẩng đầu nhìn một khoảng xa xa mới có thể thấy đỉnh, Giang Vu Tận thu hồi tầm mắt rồi nhấc chân bước vào.
Chu Dương cũng theo sau. Phòng thí nghiệm của Hồng Hồng từ chối bất kì ai không có giấy phép nhưng hiện tại cậu ta không được xem là con người.
Đây là lần đầu tiên cậu ta nhìn rõ đường hầm này trông như thế nào.
Một số mảng sơn tường màu xám rơi ra, để lộ những viên gạch đá lốm đốm bên trong. Một ánh sáng mờ nhạt không biết từ đâu xuất hiện chiếu sáng mặt đất, đủ thứ đồ khác nhau chất đống trên nền đất. Tiếng bước chân vang vọng trong đường hầm trống rỗng, đột nhiên có một cảm giác rùng rợn không thể giải thích được.
Khi bọn họ đi sâu hơn, cuối cùng nhìn thấy chiếc đèn sợi đốt chiếu sáng hình dáng đường hầm.
Nơi đây có thể không được gọi là "đường hầm" nữa. Một phần bức tường đã đổ nát, không có chỗ chống đỡ vì thế có người đã chất đủ thứ đồ bỏ đi khác nhau lên làm tường. Chu Dương cẩn thận nhìn qua, phát hiện trong đống đổ nát có thứ gì đó, cậu ta chợt dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tro-ve-tu-tro-choi-vo-han/3325591/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.