Dưới lầu.
Hứa Thừa Hạo vừa rửa mặt xong, ngồi trên giường với cái khăn quấn trên đầu, để Lý Niệm kiểm tra chân: “Thật sự không có việc gì, sao anh cứ căng lên thế.”
Lý Niệm trừng mắt: “À thế à, nếu không có việc gì thì cậu giải thích cho anh nghe là hộ lý đâu? Tại sao xe lăn của cậu lại ở dưới hầm gửi xe, cậu đến bệnh viện bằng cách nào và đi về kiểu gì?”
Hứa Thừa Hạo chỉ dùng một câu để trả lời tất cả câu hỏi: “Cảnh Nhất Thành đã trở lại.”
Lý Niệm kinh hãi: “Đã trở lại?”
Hứa Thừa Hạo im lặng gật đầu.
Lý Niệm tốn vài giây giảm sốc, rồi bừng tỉnh: “À, hèn gì không có hộ lý mà cậu vẫn chạy qua chạy lại được, hóa ra là do ai đó đã trở về…… Anh ta đưa cậu đi bệnh viện kiểm tra?”
Hứa Thừa Hạo tiếp tục gật đầu.
Lý Niệm: “Vậy hắn có giải thích nguyên nhân biến mất với cậu không?”
Hứa Thừa Hạo gật đầu liên tục.
Lý Niệm nhìn anh, tặc lưỡi: “Hèn gì chiều nay chú lại phơi phới như vậy, mệt anh còn tưởng chú vì chân khỏi hẳn rồi nên mới vui như vậy, tôi quả nhiên là quá ngây thơ.”
Hứa Thừa Hạo không tin, sờ mặt mình: “Em phơi phới như vậy sao?”
Lý Niệm càm ràm: “Vớ vẩn, cậu còn thiếu điều ngồi cười ngu trong lúc ăn cơm thôi, còn không vui chắc.”
Hứa Thừa Hạo: “……”
Hứa Thừa Hạo mạnh miệng nói: "Em chỉ vui là không phải lo lắng nữa mà thôi, chứ em còn chưa tha thứ cho anh ta đâu.”
Lý Niệm nghe thế thì nổi hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tro-thanh-lop-xe-du-phong-ca-nam-chinh-va-nam-phan-dien-deu-thich-ta/967354/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.