Giọng nói vừa quen tai vừa tự nhận thân phận vang lên, Hứa Thừa Hạo và Nguyễn Thần Hiên cùng biến sắc, quay phắt lại nhìn. Dưới ánh đèn, thanh niên mang vẻ mặt lạnh nhạt xuất hiện đằng sau họ từ lúc nào, ánh mắt nhìn chăm chú Hứa Thừa Hạo, nhẹ giọng hỏi: “Sao?”
Hứa Thừa Hạo nhìn thấy hắn liền khó chịu trong lòng, anh đề phòng ôm chặt vịt nhỏ của mình, hùng hồn nói: “Chẳng lẽ không phải anh gọi cho Nguyễn Thần Hiên, rồi ở lại đến cuối cùng chăm sóc cô ấy sao?”
Cảnh Nhất Thành nghe thấy giọng anh hơi khác thường, hắn liếc nhìn qua chỗ hầu kết của anh, hỏi vặn lại: “Thế không phải chính cậu là người nhặt được An Nhu Vũ ở ven đường, còn đưa cô ta vào bệnh viện cấp cứu sao?”
Hứa Thừa Hạo: “Chẳng phải anh cũng rất quan tâm An Nhu Vũ, còn đi điều tra chuyện gì đã xảy ra sao?”
Cảnh Nhất Thành: “Là do cậu gọi điện kêu tôi tới.”
Hứa Thừa Hạo: “Tôi gọi điện cho cả anh và Nguyễn Thần Hiên, anh tới nhanh nhất mà không phải do lo lắng An Nhu Vũ à?”
Cảnh Nhất Thành đột nhiên quét mắt qua Nguyễn Thần Hiên, nhàn nhạt nói: “Đó là vì tôi là người tự do, không bị dòng họ chèn ép, không bị hôn thê ràng buộc.”
Nguyễn Thần Hiên đứng bên cạnh cũng bị trúng tên, mặt mày liền khó xem: “Tôi rất cám ơn hai người quan tâm đến bạn gái của tôi, nhưng An Nhu Vũ đã ở chung với tôi, nên không cần hai người cãi nhau xem ai quan tâm cô ấy hơn! Lúc khác tôi nhất định sẽ cám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tro-thanh-lop-xe-du-phong-ca-nam-chinh-va-nam-phan-dien-deu-thich-ta/967272/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.