“Ác ma đầu tiên bò ra khỏi trăm trùng, nơi hắn đi qua chồng chất đầy xương trắng, ngày thứ ba hắn xé rách Địa Ngục, chiến đấu với các vị thần… Các vị thần đã xóa tên và đày ải hắn đến tận cùng thế giới, khắc lời nguyền vĩnh cửu trên xiềng xích của vực sâu, hắn sẽ bị giam cầm cho đến khi thế giới bị hủy diệt.” Mục sư đứng trên chiến trường đẫm máu, ngước mắt quan sát trận chiến trên bầu trời, hắn ta kể lại quá khứ xa xưa bằng giọng điệu đầy chất thơ.
Thời gian trôi qua, một ngàn năm đã trôi qua, nhưng từ khung cảnh hiện tại lại có thể nhìn thoáng qua bóng dáng cuồng vọng trong câu chuyện thuở sơ khai.
Một mặt trời rực rỡ như lưỡi dao xông ra khỏi đám mây đen như sóng, trận chiến giữa thiên sứ và ác ma như đã va chạm hai mặt đen trắng của thế giới, khiến người ta hoa cả mắt. Thân trường kiếm được rửa bằng máu của ác ma biến thành màu đỏ sẫm, mỗi khi va chạm với thánh kiếm trong tay thiên sứ thì sẽ có một dòng sức mạnh mãnh liệt bùng nổ làm không gian bị bóp méo.
Bầu trời như tấm gương liên tục vỡ vụn đầy vết nứt.
Lửa và bướm đen, mặt trời rực rỡ và mây đen.
Trong chiến trường vô cùng khốc liệt như vậy, nếu ác ma sẩy tay và thiên sứ thực hiện thành công dù chỉ một tấn công nhỏ vào quốc vương đang ngồi trên ngai vàng, vậy thì quốc vương đã trao mọi quyền lực cho ác ma sẽ chết ngay lập tức.
Khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tro-thanh-bao-quan/2933546/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.