Giữa mùa hè năm 1433 đến giữa lúc ngọn lửa chiến tranh và các cuộc biểu tình chưa tắt hẳn, thỉnh nguyện ngày càng gia tăng.
Tổng quản nội vụ báo cáo với quốc vương về việc các quý tộc xua đuổi đội ngũ biểu tình, tống cổ những người hát rong, hỏi cậu có muốn can thiệp hay không.
“Không, không cần.”
Quốc vương trả lời.
Trên bàn của quốc vương là “Đạo luật Khẩn cấp Thời chiến”, không khó để hiểu khi đa số các quý tộc từ chối ký dự luật này. Các quý tộc Legrand luôn coi nghị viện là vũ khí của bọn họ để kiểm soát quốc vương và cạnh tranh quyền lực với hoàng gia, ngoài thời gian thực hiện nghĩa vụ quân sự, quốc vương muốn gọi nhập ngũ phải được sự đồng ý của nghị viện. Mà cho tới nay, các quý tộc đã quen với việc nhân cơ hội buộc hoàng gia phải nhượng bộ khi quốc vương cần quân đội, đồng thời trao nhiều quyền tự trị địa phương và nhiều đặc quyền hơn cho bọn họ.
Một khi “Đạo luật Khẩn cấp Thời chiến” được thông qua, bọn họ sẽ mất đi vũ khí lợi hại là nghị viện, mặt khác, việc hoàng gia liên tục tập trung quyền lực suốt bao năm qua cũng đủ khiến cho các lãnh chúa phong kiến bất an. Bọn họ lo lắng “Đạo luật Khẩn cấp Thời chiến” sẽ khiến quyền lực của hoàng gia ngày càng tăng.
Chính vì thế mà đa số các quý tộc đều biểu hiện cực kỳ cứng rắn trong hội nghị lần này, rặt một vẻ sẽ không bao giờ nhượng bộ.
Lúc trước án binh bất động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tro-thanh-bao-quan/2933500/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.