Người gác đêm muốn nhìn rõ hơn nên đứng dậy giơ cao chiếc đèn lồng trong tay. Đây thực sự tốn công vô ích, bởi vì ngay sau đó, gió biển gào thét xuyên qua cửa sổ đập vào, mang theo nước biển lạnh đến có thể nhấn chìm linh hồn.
Cơn bão biển khốn kiếp.
Trước khi bị nước biển sặc chết, người gác đêm thầm rủa, khi anh ta đứng lên thì bên ngoài đã tối thui.
Ánh sáng của ngọn hải đăng cũng bị bóng tối nuốt chửng.
Tòa thành Olecranon.
Vệ binh cầm trường thương tuần tra cả ngày lẫn đêm, trong phòng hội nghị đèn đuốc sáng trưng. Thống đốc cảng Jones và những người khác tập trung quanh bản đồ, cau mày thảo luận điều gì đó. Sứ giả của Thánh Đình đứng ngay bên cạnh thống đốc, nhà thiết kế kiến trúc một tay ôm một đống bản vẽ, một tay dùng một cây gậy nhỏ chỉ vào bản vẽ trên tường, tỉ mỉ giới thiệu.
“Công trình Thần Tọa gần như đã hoàn thành, nếu không có sai sót trong vật liệu thì có thể hoàn thành thuận lợi trước tháng chín.” Nhà thiết kế nói.
“Không, quá trễ.” Sứ giả Thánh Đình lập tức nói: “Nhiều nhất hai tháng, các ngươi đã xây dựng Thần Tọa hai mươi năm, ta hoài nghi các ngươi đã làm gì suốt ngần ấy năm.”
Chuẩn tướng Caho của liên minh vùng đất thấp phụ trách phòng vệ vịnh Olecranon, sắc mặt ông ta rất khó coi. Sứ giả của Thánh Đình đã đến từ một tuần trước, sau khi tên mặc áo bào trắng này đến vịnh Olecranon, hệt như trở thành một kẻ thống trị.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tro-thanh-bao-quan/2933473/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.