“Đây là bến tàu của tòa thành?”
Quốc vương đứng đón gió trên một phiến đá bằng phẳng như khán đài, nhìn xuống từ trên cao. Thành Đá Đen được xây dựng dựa trên một ngọn núi khổng lồ vừa nhọn vừa dốc. Cả tòa thành nhìn từ xa tựa như một mảnh rừng súng sắt nhắm thẳng lên trời cao, đỉnh tháp và đỉnh núi lớn nhỏ đan xen vào nhau.
Nơi ác ma dẫn quốc vương đến là phía Tây của tòa thành, nơi có một vách núi khổng lồ, dựng thẳng như bị ai đó bổ xuống. Dưới vách núi, liên tiếp là đá ngầm hoang vu. Hoàn toàn không nhìn ra thứ gì tương đương với một bến tàu.
“Đúng vậy, bệ hạ.”
Ác ma ngắm nhìn bãi hoang vắng như nhớ lại cảnh ngày xưa. Hắn nắm tay quốc vương để cậu chạm vào vách núi.
“Nó đã cảm nhận được sự xuất hiện của ngài.”
Quốc vương ấn tay vào vách núi, cảm nhận được sự chấn động đến từ lòng đất sâu thẳm xuyên qua những tảng đá. Dường như có một niềm vui khó tả trong sự chấn động đó.
“Nó đợi ngài lâu lắm rồi.”
Ác ma nói: “Xin ngài ra lệnh.”
Hắn đưa quyền trượng xương trắng cho quốc vương.
Không biết từ bao giờ, bướm đen đã vây quanh quốc vương và ác ma. Gió lay động mái tóc bạc của quốc vương, cậu rút tay khỏi tảng đá, nhận lấy cây trượng xương trắng mà ác ma đưa cho. Trên ngón tay của quốc vương, chiếc nhẫn xương tượng trưng cho quyền lực không biết từ khi nào đã đổi mới, hoa văn trên chiếc nhẫn xương trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tro-thanh-bao-quan/2933444/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.