Không khí trong phòng đọng lại trong nháy mắt.
Lục Trạch Phong bị tay Giản Nại kéo lại, một tia lý trí loé lên trong đầu anh, là một Dạ Oanh, Giản Nại có lẽ vốn không bính tính nghiêm trọng của những lời cậu vừa thốt ra, nhưng đối với một thú nhân như anh, thì đó là lời cầu hoan với giống đực.
Hơn nữa với một Dạ Oanh trung thành, cả đời của họ chỉ biết chăm sóc cho một người bạn lữ duy nhất, rất khó đổi thành người khác.
Cậu có biết cậu đang nói gì không thế?
Cậu biết bản thân mình đang làm gì không...
Lục Trạch Phong quay đầu lại.
Khuôn mặt trắng nõn phiếm hồng của Giản Nại ló ra nhìn Lục Trạch Phong, ánh mắt ướt đẫm, thở gấp, rầm rì nói: "Em khó chịu lắm, anh đừng đi mà."
Ở trong không khí đẫm mùi hoa đào, anh ngửi thấy được mùi hương thúc tình.
Có người ác ý làm thế.
Dám hạ dược với Dạ Oanh, dưới quân pháp ở đế quốc thì đây chính là phạm tội.
Hiện tại thần trí của Giản Nại không thanh tỉnh, mà Lục Trạch Phong cũng không phải là loại người nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Lục Trạch Phong mạnh mẽ áp chế ý niệm không nên có trong lòng, thấp giọng nói: "Chờ ở đây, ta sẽ gọi bác sĩ tới."
Tất cả khách mời ở vũ hội đã được sơ tán, chỗ này đã bị phong tỏa, ông chủ Tào thương tích đầy mình được khiêng xuống dưới, nhưng vẫn bị người của quân đội khống chế, kéo đi chờ bị xử phạt và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trap-nguyen-soai-trong-game-toi-bo-tron/3356332/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.