Giản Nại không biết phải diễn tả tâm lý của mình trong khoảnh khắc đó ra sao cả.
Dùng cụm từ 'sét đánh ngang ta' đúng là không quá chút nào, thật sự là không hề quá.
Đại não cậu ong ong, trước đó cậu từng cảm thấy Lục Trạch Phong khá giống với ân công, cũng từng hoài nghi rằng có phải họ là cùng một người hay không.
Sau đó cậu kiểm tra lịch sử của Ám Tinh thì phát hiện, người Ám Tinh vốn không biết gì về trò chơi này.
Sự thật chứng minh, Lục Trạch Phong tất nhiên sẽ không thể nào chơi trò này được.
Đặc biệt là con game《 Vấn Đạo 》 của Trái Đất này.
NHƯNG!!
Ai mà dè được ở phủ nguyên soái thật sự có khoang trò chơi chứ!
Quốc sư nhìn vẻ mặt đần thối của Giản Nại, hỏi: "Làm sao vậy?"
Giản Nại há miệng nửa ngày nhưng chẳng nói được câu nào ra hồn: "Không có gì..."
Cậu nhìn Lục Trạch Phong theo bản năng.
Nhưng ánh mắt của cậu lại khác rất nhiều so với trước đây, nó chứa rất nhiều tâm lý phức tạp trong đó.
Trong lòng cậu rối rắm, cho nên ánh mắt cũng phức tạp hơn rất nhiều.
Nhưng khi cậu nhìn Lục Trạch Phong thì phát hiện Lục Trạch Phong cũng đang nhìn cậu, trong tay anh vẫn còn cầm miếng bánh ngọt mình làm, sau khi anh cắn một miếng rồi thì lại không ăn nữa.
Giản Nại chẳng biết nghĩ kiểu gì, đầu óc nóng lên, hỏi: "Nguyên soái cảm thấy bánh tôi làm thế nào?"
Thế mà Lục Trạch Phong ăn nốt miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trap-nguyen-soai-trong-game-toi-bo-tron/3316690/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.