Vì để hắn yên lòng đi, Ylang chui cả người vào trong áo giáp.
Trong áo giáp trống trơn, có một mùi kim loại xưa cũ nồng.
Nàng khẩn trương dựng thẳng tai, chờ đợi trận chiến bên trên bắt đầu.
Bóng hình của hắn nhanh chóng biến mất trên bậc thang xoay tròn.
“Loong coong!” Một tiếng vang xuất hiện, hắn rút đoản kiếm.
Ylang lo lắng, nàng khẩn trương cuộn người, thẳng lông.
Tiếng cơ quan chuyển động.
“Kétttt…”
Nàng ngừng thở, không dám nhúc nhích.
“Ở đây!” Có người hô to.
Tiếng rút kiếm lộn xộn, tiếng bước chân, tiếng máu phun đồng thời truyền xuống. Qua một giây, chỉ nghe thấy tiếng vang mạnh, cửa ngầm đóng lại.
Tiếng từ trên rốt cuộc không truyền xuống nữa.
Ylang không bớt khẩn trương, ngược lại càng thêm lo lắng.
Có thể nghe được tiếng cũng tốt rồi!
Ylang không nhịn dùng cái đuôi đẩy áo giáp.
Cạch cạch cạch…
Lo ghê.
Hắn có gặp việc gì không? Có thể chạy đi hay không? Có bị thương không?
Thân thể co lại thành một quả cầu nho nhỏ, lông dựng thẳng như một con nhím biển.
Nàng bất an tận đến lúc cửa ngầm mật thất lại bị người mở ra.
Tiếng vang ủng da cao gót nhanh chóng đi xuống thang.
Ylang để một con mắt giữa hốc áo giáp hoàng kim, khẩn trương nhìn chăm chú bên ngoài.
Người vào mật thất là Umarcie.
Tim cục bông Ylang nhảy loạn, nàng giấu hẳn người vào trong mũ đội, chỉ lộ ra một phần mắt.
Vật thánh quang loạn đầy đất lại khiến Umarcie mắng câu tục.
“Một đám phế vật, vậy mà để cho cô ta chạy. Ylang Lynn,” Umarcie nghiến răng nghiến lợi, “Cô đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-trao-doi-than-the-cung-than-bong-toi/904095/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.